BIẾT RÕ QUÁ RỒI

BIẾT RÕ QUÁ RỒI

Một người đàn ông tới gặp nha sĩ. Ông ta run lập cập cố leo lên ghế. Thấy vậy, nha sĩ an ủi ông ta:

Một người đàn ông tới gặp nha sĩ. Ông ta run lập cập cố leo lên ghế. Thấy vậy, nha sĩ an ủi ông ta:

– Ông cứ yên tâm, tôi sẽ làm thật nhanh, như kiến cắn thôi mà…

– Thôi.. xin… xin ông khỏi mất… mất công an ủi…, tôi cũng… là “kiến” đây.